Bằng Chứng Thép
Phan_3
--Ủa, anh, ví dụ mình muốn gửi tiền vào thẻ ATM cho người khác thì phải làm sao?
Chàng vệ sĩ có vẻ khó chịu trả lời
--Ông dô quầy số hai người ta hướng dẫn cho, tui hông biết gì hết
Bao nhiêu đó cũng đã quá hụt hẫng đối với Long Long, nhưng không hiểu sao cậu thanh niên này vẫn còn ngoan cố ngồi lì trên ghế không đi. Cậu ngẫm nghĩ, không biết mình phải làm thế nào mới khiến hắn chú tâm nói chuyện với mình. Giờ mà bỏ đi thì mọi thứ chấm hết. Long Long ngồi lì luôn trên ghế bên cạnh hắn
--Sao hông dô quầy số hai đi? Tuấn Khôi hỏi
--Tui đợi em tui điện thoại đọc số tài khoản? Long Long nhanh trí đáp
Mặc dù không thích nói chuyện với con trai mấy nhưng Tuấn Khôi vẫn không còn tỏ thái độ khó chịu nữa, vì dẫu sau đã đến ngân hàng đã là khách hàng, anh cứ mặc cho Long Long ngồi như khúc củi trơ trơ ra đó mà miệt mài với tờ báo trên tay
Mỹ từ bên trong đi đến , trên tay hắn cầm hai lon coca ướp lạnh, một lon đang khiu nắp uống, lon còn lại hắn chìa tay đưa cho Tuấn Khôi. Tuấn Khôi cầm lấy rồi hỏi
--Máy fax sửa được chưa?
--Rồi. Mỹ trả lời
Tuấn Khôi đặt tờ báo bóng đá xuống ghế rồi bật nắp lon coca nốc một hơi
--Anh này là ai vậy? Bạn mới hả? Mỹ hỏi
--Khách hàng đến giao dịch. Tuấn Khoa trả lời
Mỹ trừng mắt nhìn Long Long nói
--Dô trong giao dịch đi anh
--Tui đợi em tui điện thoại đọc số tài khoản. Long Long nhanh trí đáp
--Chổ này không dành cho khách hàng ngồi, dô trong đi. Mỹ cau có nói
Thấy thái độ của Tuấn Khôi đã không niềm nở rồi, thái độ của tên vệ sĩ thứ hai còn khó chịu hơn. Long Long bực mình bỏ đi, giờ thì cậu đã hết kiên nhẫn nổi. Mỹ trừng mắt lườm Long Long một cái rồi ngồi xuống cái phần ghế của cậu. Long Long đến quầy số 2 gửi tiền xong thì ra về. Thế mới biết số tài khoản thật ra cậu đã có sẵn trong người. Mượn cớ chờ điện thoại để ngồi làm quen vệ sĩ coi bộ vô ích
--Vệ sĩ gì đâu mà chán như con gián. Long Long lầm bầm
Trụ sở cảnh sát
Cuộc họp luận về vụ án hôm nay cũng không tiến triễn tới đâu. Những người tình nghi mong manh như sợi chỉ. Có ý kiến cho rằng khả năng giết Mỹ Hồng có thể là do người bạn trai gần nhà của cô vì ghen. Dĩ nhiên anh cũng được mời đến để lấy lời khai ngay lập tức. Hơn nữa tình cảm của họ cũng hời hợt chưa đi tới đâu nên không thể nói là có chuyện ghen ở đây được. Thái độ trả lời câu hỏi của anh và những lời khai mạch lạc của những người quen khiến cho cảnh sát không thể đặt nghi vấn vào họ. Bằng biện pháp nghiệp vụ , các chiễn sĩ cảnh sát đã nhanh chóng đưa ra nhiều bằng chứng ngoại phạm của những người được cho là tình nghi ngay tức khắc. Vậy ai mới có khả năng là hung thủ thật sự đó lại là một vấn đền nang giải đối với cơ quan chức năng. Thanh Phong và Ngọc Hùng tan sở sớm trong buổi chiều ngày thứ bảy. Đôi chiến sĩ trẻ vừa đủng đỉnh bước đi song hành ngay phía hành lang cơ quan vừa trò chuyện
--Đi nhậu hông? Bữa nay tao bao. Ngọc Hùng nói
--Bữa khác đi. Thanh Phong trả lời
--Chắc lại có hẹn với thằng Long Long nữa chứ gì? Ngọc Hùng hỏi lẫy
--Ừh
--Cuối tuần nào nó cũng về và rũ mày đi chơi hết à? Ngọc Hùng hỏi
--Ừ, cũng thường. nếu tối có nhậu tao sẽ gọi mày ra cùng
Ngọc Hùng không mấy được vui khi bạn mình từ chối. Cậu rẽ phải ra hướng nhà xe của cơ quan trong khi Thanh Phong đi thẳng ra ngoài cổng. Long Long đã chờ anh ngay ngoài cổng tự khi nào. Cậu chở Thanh Phong đến quán cà phê quen thuộc, cả hai ngồi bên nhau phì phà thuốc lá vừa trò chuyện râm ran
Long Long vẫn cái thói quen hay sử dụng internet nên thi thoảng vẫn thường hay thấy cậu quải chiếc cặp táp mang theo cái laptop khi đến quán cà phê. Quán Bằng Lăng, một trong những quán cà phê hiếm hoi ở miệt vườn có trang bị wifi dành cho thực khách. Long Long mải mê gõ lóc ba lóc bóc trên bàn phím mà cậu quên mất một người bạn thân đang trăn trở với những vụ án phức tạp trong thời gian gần đây. Bấc giác cậu quay sang hỏi
--Hôm nay sao trở nên ít nói vậy?
Thanh Phong hơi nhỗm người một cái, anh vơ lấy ly cà phê hớp một ngụm rồi chia sẻ
--Thú thật là tao đang lo lắng vì đang phụ trách một vụ án, hơn nữa tháng nay vẫn không có manh mối gì hết. Thật là đau đầu
--Vụ án như thế nào kể nghe coi
Thanh Phong thật tình kể cho người bạn thân nghe về vụ án. Khi nghe tới danh tánh của anh chàng vệ sĩ Agribank thì Long Long liền nói
--Hèn gì, bạn gái nó chết nên cái mặt nó khó chịu như vậy
--mày đã gặp nó hả? Thanh Phong ngạc nhiên hỏi
--Ừ, sáng này tao có đến ngân hàng giao dịch, tình cờ biết tên nó, giờ thì được biết thêm vụ án mạng
Thanh Phong nghe xong cuộc điện thoại của ai đó rồi hối hả gọi tính tiền. Thứ bảy rãnh rỗi không la cà được quán cà phê nghĩ cũng lãng phí nên Long Long quay sang hỏi
--Sao về sớm vậy ?
--Có một người phụ nữ gọi điện đến sở cảnh sát nói là họ đã nói chuyện với một người đàn ông khi đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ trong ngày xảy ra án mạng?
Nghe Thanh Phong nói thế nên Long Long cũng mừng cho bạn. Ít ra thì cậu cũng không còn trông thấy vẻ mặt ủ rũ của bạn thân về manh mối vụ án khi đi uống cà phê cùng như thế này nữa. Long Long nói
--Tốt quá rồi! mà ai vừa gọi thế?
--Ngọc Hùng gọi
Thanh Phong đứng dậy trong khi cô gái mang bill tính tiền cũng vừa tới nơi. Anh móc vội tiền ra trả rồi vỗ vai Long Long một cái nói
--Đi, đi với tao xuống nhà cô gái Long Long
Thấy bạn thân của mình có vẻ nôn nóng nên Long Long cũng không dám chậm trễ, anh gập vội laptop rồi nhét vào cặp táp quải lên vai nhanh chân theo bạn
……………
Phà Mỹ Thạnh Bắc buổi chiều hôm nay thưa thớt người dân. Học sinh được nghĩ nên bến phà cũng trở nên vắng vẻ. Có lẽ cơn mưa day dẳng cuối mùa thu khiến cho bà con hai xã ngại qua sông họp chợ. Nước lũ dâng cao ngập úng hai bệ đường. Thanh Phong và Long Long ngồi trên chiếc xe máy khi con phà rẽ nước sông Vàm Cỏ lướt đi
--Lát nữa phải gửi xe đi bộ đó nha Long Long. Thanh Phong nói
--Sao vậy? Long Long hỏi
Có lẽ Long Long ít khi về quê nên cậu không biết, thời gian gần đây bà con đã phản ảnh lên chính quyền địa phương về việc xây dựng một cái cầu bê tông cốt thép cho bà con qua lại trong khi nước lũ đã dâng cao cuốn trôi những cây cầu gổ. Phương tiện xe máy sẽ được di chuyển bằng xuống qua đoạn rạch cầu đã bị cuốn. Điều này gây khó khăn cho Thanh Phong khi anh đi làm những nhiệm vụ quan trọng. Thanh Phong kể cho Long Long nghe mọi thứ. Cậu gửi xe vào nhà dân rồi theo anh đi bộ. Đến nơi mới biết đi bộ là một giải pháp tuyệt vời khi mà con đường nhỏ trở nên lầy lội vì mưa lớn và những cổ xe bò như cày nát con đường. Long Long cởi dép, xắn quần lội bộ. Thanh Phong nắm tay cậu dìu dắt qua những đoạn đường nước sông dâng cao
--Nhà của con nhỏ gì đó tới chưa vậy Phong? Long Long hỏi
--Sắp tới rồi, ráng lên đi
Trên một đoạn sông vắng, dù trời mưa lất phất nhưng bà con trong thôn vẫn tụ tập để xem một xác chết của một cô gái đang nổi trên mặt nước vướn víu vào lùm tre nứa. Thấy chuyện bất thường , Thanh Phong chạy hối hả đến. Long Long thấy thế cũng vội vã chạy theo. Bà con thấy anh mặc sắc phục cảnh sát nên tản ra chừa đường cho anh vào hiện trường. Tiếng bàn tán xôn xao của bà con cất lên. Những giọng nói miền tây đặc trệt
--Chắc bị chết nước hay sao đó
--Con ai mà xấu xố quá vậy nè
--Trời ơi! Ghê quá ! thôi tui đi về coi mấy đứa nhỏ, chuyến này cấm tuyệt đối đi tắm sông
--Có khi nào là vụ giết người vứt xác hông chị?...Tiếng một người phụ nữ
Thanh Phong gọi cho cảnh sát địa phương nhanh chóng xuống xác minh vụ việc trong khi anh và Long Long ra sức bảo vệ hiện trường. Pháp y của ngành công an cũng được gọi đến tham gia khám nghiệm tử thi. Thanh Phong giao lại công việc cho đồng đội rồi mới tiếp tục đi đến gặp một cô gái. Nhưng khi tìm đến nhà của cô gái thì gia đình cho hay cô gái đã bị chết đuối. Thanh Phong tái nhợt. cậu thất vọng ra về. Như vậy là nhân chứng duy nhất cho vụ án đã không còn. Không một ai có thể giúp anh nhận dạng ra người đàn ông đã đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ trong thời gian Mỹ Hồng bị giết. Bước chân của Thanh Phong băng qua những cánh đồng như trở nên nặng trĩu. Long Long biết anh đã tuyệt vọng với vụ án phức tạp nên vỗ vai an ủi
--Thôi đừng buồn, rồi từ từ sẽ phá án được mà, ít ra thì mày cũng biết được hung thủ là một người đàn ông
--Tao có linh cảm đây là một vụ giết người bịt đầu mối, hung thủ đã ra tay với người phụ nữ đã nhìn thấy hắn vào nhầm nhà vệ sinh nữ
--Thì vẫn phải đợi kết quả khám nghiệm tử thi của pháp y chứ? Long Long nói
Thanh Phong đi nhanh hơn Long Long vài bước trên con đê chật hẹp. Anh bất ngờ quay lại nói
--Tao thề sẽ tìm ra hung thủ
Thanh phong và Long Long đi đến một cánh đồng ngô. Ở khúc sông này, mỗi mùa nước nổi tràn về kéo theo hàng ngàn tảng lục bình dầy xộm che phủ cả một chi lưu sông. Khắp nơi hoa lục bình nở tím ngát. Long Long vui sướng với tay bức lấy từng nhánh bông trong khi Thanh Phong ruột gan cứ sôi sục lên vì những vụ án mạng
--Mày còn tâm trí để tao nhã với hoa nữa hả? Thanh Phong quay lại hỏi
Long Long cầm một chùm hoa rồi nhanh chóng chạy vội theo gót Thanh Phong
--Biết là công việc phá án rất quan trọng đối với mày, nhưng cũng không nên để thờ ơ với hoa đẹp như vậy đâu chứ? Long Long trần tình nói
--Nhưng đó là sở thích của tụi con gái, còn mày là con trai. Thanh Phong nói
Long Long chỉ nhìn bó hoa rồi bỉm môi cười nhạt một cái . Chắc có lẽ phải đợi cậu nói ra thì anh chàng cảnh sát “vì dân phục vụ kia” mới biết cậu là gay. Chẳng trách bao năm nay cậu luôn dấu kín tình cảm ở trong lòng đối với anh. Thái độ lạnh lùng hời hợt của người bạn thân khiến Long Long nhiều lần muốn nói ra nhưng lại nuốt chữ vào lòng. Thật là hoang tưởng nếu nghĩ rằng anh ấy sẽ bức những nhành bông này tặng cho cậu ngay trong lúc này. Tính ra thì Thanh Phong cũng chẳng khác gì thái độ lạnh lùng thờ ơ với con trai của anh chàng vệ sĩ Agribank mà cậu đã gặp. Cầm bó hoa lục bình tim tím, dạo bước chậm rãi với những suy tư, trong đầu Long Long lại lóe lên một tình tiết mà cậu cho là có thể giúp ít được Thanh Phong trong việc phá án. Cậu chạy vội theo cho kịp bước chân thờ ơ của Thanh Phong rồi nói
--Phong bất thình lình tao chợt nghĩ đến người này, có thể sẽ giúp được mày trong việc phá án?
--Người nào chứ? Thanh Phong hỏi
--Một thằng vệ sĩ bạn của Tuấn Khôi. Long Long nói
Thanh Phong châu mắt chưa hiểu ý Long Long định nói gì thì Long Long lại tiếp
--Tao có từng thấy thái độ rất khó chịu và cau có của một thằng vệ sĩ khi tao ngồi bên cạnh Tuấn Khôi?
--Rồi sao? Thanh Phong hỏi
--Không phải mày đã nói nghi ngờ đây là vụ giết người vì ghen nhưng không tìm thấy ai là đối tượng tình nghi hay sao?
--rồi sao? Thanh Phong hỏi
--Mày có thể điều tra từ một thằng bạn vệ sĩ hay bên cạnh của Tuấn Khôi
--Ý của mày là họ có mối quan hệ tình cảm đồng tính hả? Thanh Phong hỏi
--Rất có khả năng. Long Long đáp
--Lấy gì để tao tin những lời của mày là có cơ sở hả? Thanh Phong hỏi
--Chỉ khi nào mày thật sự ở trong thế giới của những người đồng tính thì mày mới hiểu, Tao có linh cảm rất lớn là thằng bạn nó là gay và đem lòng yêu nó một cách thoái hóa và tham vọng sở hữu hoang tưởng nên căm thù những người phụ nữ mà nó cho là sẽ cướp mất bạn của nó
Thanh Phong suy ngẫm một lát rồi nói
--Sao mày? Vậy có nghĩa là…mày…
Long Long cúi mặt không dám nhìn thẳng vào mắt Thanh Phong, giây phút lơ đễnh cậu đã vô tình nói ra cảm xúc của người đồng tính. Cũng như những vấn đề ngay trong giới của cậu mà từ trước đến giờ cậu đã không nhắc đến với người bạn thân
--Hình như mày là gay phải không Long Long? Thanh Phong hỏi
Long Long khẻ gật đầu
--Từ khi nào? Thanh Phong hỏi nhẹ
--Tao không biết, tao chỉ biết là tao đã….yêu…
Long Long bỏ lửng câu nói, cậu ngập ngừng không dám nói ra là mình đã yêu thầm một chiến sĩ cảnh sát nhân dân đang đứng trước mặt cậu. Lẻn ánh mắt nhìn ra tảng lục bình, cậu như người chết lặng. Giọng cậu như ngẹn lại
--Tao chỉ muốn giúp mày phá án thôi chứ không có ý định sẽ làm mày khó xử, nhưng yêu một người mà để trong lòng rất khó chịu Phong à
Thanh Phong bước từng bước đến gần người bạn của anh, không dám đối mặt với xự thật vì trong lòng anh luôn xem cậu ấy như một người bạn thân. Anh đặt bàn tay lên vai cậu ấy rồi nói
--Mày biết yêu tao không có kết quả gì hết mà , nhưng mà những gì mày nói thật sự là điều mà tao chưa nghĩ ra.
Long Long cảm thấy bùi ngùi, giá mà cậu được đón nhận ngay trong lúc này thì cậu hạnh phúc lắm. cậu nghĩ mình đã quá đường đột khi nói ra trong lúc cảm xúc dâng trào. Ngẫm lại thì mình đã phá vỡ một tình bạn từ mười mấy năm nay trong phút chốc nên nói sang vấn đề khác
--Mày hãy điều tra từ thằng vệ sĩ đó đi
--Ừm, cảm ơn mày nhiều, nhưng mà mày cũng biết không có chứng cớ gì để buộc tội nó nữa, nhân chứng duy nhất đã chết
Ngẫm một lát Long Long nói
--Tao sẽ giúp mày phá án
--Bằng cách nào Long Long? Ngay chính Tuấn Khôi còn không biết nó như thế nữa mà. Thanh Phong nói
--Tao sẽ vờ tiếp cận làm quen với Tuấn Khôi để dụ nó ra mặt
--Không được, tao không thể đưa mày vào chổ nguy hiễm được, nếu thật sự nó là hung thủ thì nó sẽ ra tay với mày ngay lập tức
--Đó là cách duy nhất thôi, chờ tới lúc mày tìm ra chứng cớ để bắt nó, chưa biết chừng sẽ có biết bao nhiêu cô gái vô tội bị nó sát hại, đây là một loại tội phạm thuộc về tâm lý bất ổn và hành vi rất đáng sợ mày biết hông? Cái chết của Mỹ Hồng đã nói lên điều đó, mày đã nói là họ thật sự chỉ mới hẹn hò lần đầu tiên mà
--Nói thế nào cũng không được, tao không thể đưa mày vào chỗ nguy hiễm
Long Long đặt bàn tay lên vai Thanh Phong rồi nói
--Chỉ cần mày luôn âm thầm ở phía sau bảo vệ cho tao là được rồi….ha..
--Không được, chuyện đó để tao làm
--Mày nghĩ nó sẽ không thận trọng với những ai làm cảnh sát hả? chỉ có tao ít xuất hiện ở quê nhà nên có thể ra mặt được thôi hà…để tao giúp mày cho, tao không muốn thấy mày phải lo lắng nhiều đâu, với lại tao làm điều này cũng là để cứu tánh mạng của nhiều cô gái vô tội mà
Thanh Phong không trả lời ngay, anh im lặng với những suy nghĩ gì đó ở trong đầu. Nhưng trước sự tình nguyện của người bạn nên anh cũng gật đầu
Ngân hàng Agribank
Mỹ là nhân viên cuối cùng rời khỏi trụ sở ngân hàng Agribank sau khi anh đã niêm phong các khét sắt và cửa sập sắt. Mỹ hối hả chạy theo cho kịp gót Tuấn Khôi, hắn đập mạnh vào vai anh rồi nói
--Đi chơi hông?
Tuấn Khôi ngoảnh đầu lại nhìn hắn. Nhân viên làm việc trong ngân hàng lúc này bệ nệ dắt xera khỏi bãi. Anh thoáng nhìn thấy dáng cô Loan, một nhân viên kiễm toán của ngân hàng đang lủi thủi dắt xe ra nên nói
--Sao mày không dành nhiều thời gian cho Loan thay vì cứ suốt ngày tò tè theo tao?
Nghe Tuấn Khôi nói Mỹ cảm thấy ngượng. Vì sự thật là vậy, bề ngoài thì Mỹ làm ra vẻ như ta là đàn ông và đang có tình ý với Loan để dấu dím thân phận đồng tính với mọi người, nhưng sau lưng thì anh lại hời hợt với cô . Người mà Mỹ quan tâm nhất trong cái trụ sở ngân hàng này là Tuấn Khôi. Mỹ luôn ấp ủ trong lòng tham vọng có được anh, nhưng Mỹ càng tỏ vẻ quan tâm đến anh bao nhiêu thì anh càng lạnh lung bấy nhiêu. Nói cho dễ hiểu, vì anh không phải là gay, anh có suy nghĩ của riêng anh. Và tình cảm mà anh dành cho Mỹ luôn luôn là nhạt nhẽo. Mỹ quan tâm đến Tuấn Khôi rất nhiều kể từ khi anh đến nhận việc tại ngân hàng. Trong vô số vệ sĩ đến và đi, có lẽ Tuấn Khôi là người mà Mỹ si mê nhất. Nhưng cũng chính tình cảm thầm kín này đã chi hành động của hắn. Đẩy hắn vào con đường tội ác vì những ghen tức hoang tưởng. Sau mỗi giờ nghĩ giữa trưa hoặc tan ca hắn đều tranh thủ để rủ rê anh đi chơi. Thi thoảng thì hắn được anh đoái hoài tới. Hôm nay thì có vẻ không được , khi mà bên ngoài cổng đang có cô nữ sinh lớp 12 túc trực sẵn đợi Tuấn Khôi. Kể ra thì anh quá đào hoa .Cũng chẳng lấy gì làm lạ, vì mẫu đàn ông như anh có cô gái nào không mơ ước chiếm hữu. Tuấn Khôi bước vội đến chở cô bé đi , bỏ lại cho Mỹ một nổi căm tức không nguôi. Mỹ bóp nát điếu thuốc đang cháy thành những mẫy vụng, như cách mà hắn thường làm mọi khi giận dữ. Vết bỏng nóng rát lồng bàn tay có sá là gì so với cơn giận hừng hực trong lòng hắn. Bóp chặt nắm tay, Mỹ chửi lầm bầm
--Con chó cái
Sở Cảnh sát
Vẫn là sếp Dương đứng ở vị trí trung tâm trong phòng họp luận án với những hình ảnh. Chủ đề bàn luận hôm nay là nạn nhân bị sát hại ở khu vực bến phà Mỹ Thạnh Bắc. Kết quả khám nghiệm tử thi của pháp y ngành công an cho thấy đây không phải là vụ chết đuối. Cùng với những hình ảnh ghi nhận trên thi thể nạn nhân thì người phụ nữ xấu số bị sát hại bởi một sợi dây buộc xuồng. căn cứ vào vết bầm hình dây dài 16 cm ngay cổ cho thấy cô gái bị xiếc cổ chết sau đó vứt xác xuống sông. Tại hiện trường không ghi nhận được gì thêm. Dấu vân tay trên người nạn nhân đều mất dấu do thi thể ngập trong nước quá lâu. Theo lời khai của nhân chứng là một người đàn ông đi cắm câu thì phần đầu của thi thể được phát hiện nổi lên mặt nước và vướn vào bụi cây um tùm ven song. Cảnh sát đã xác nhận trước lúc đó có nhận được cuộc gọi của cô gái . Cô ấy cung cấp cho cảnh sát thong tin khá quan trọng cho vụ án của Mỹ Hồng. Người phụ nữ cho rằng cô đã từng nói chuyện với một người đàn ông khi nghĩ rằng anh ta vô tình đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ trong cái ngày xảy ra vụ án. Rất tiếc cô gái đã nhanh chóng bị thủ tiêu. Chính vì thế phía cảnh sát nhận định đây là vụ án diễn biến khá phức tạp và hung thủ thuộc dạng tội phạm đặc biệt nghiêm trọng. Vụ án được đặt trong tình trạng vô cùng cấp bách. Xuyên suốt cuộc họp, Thanh Phong chỉ chăm chú lắng nghe mà không phát biểu câu nào. Anh đã có manh mối từ cuộc nói chuyện với người bạn thân là Long Long nhưng có lẽ chưa đưa ra được tình tiết nào thuyết phục . Ngọc Hùng cũng không đưa ra được đối tượng nào tình nghi. Giờ giải lao, NGọc Hùng ngồi bên cạnh Thanh Phong ở căn tin trò chuyện
--Mày vẫn chưa có manh mối gì sao? Ngọc Hùng hỏi
--Chưa, nhưng tao nghĩ là phải đến ngân hang Agribank một chuyến. Thanh Phong trả lời
Lùa vội vài đũa mì trong ly nhựa, Ngọc Hùng nhỏn người móc cái điện thoại di động ra xem khi có chuông báo tin nhắn. Là số của cậu bé Phi, chả trách sao cậu nhoẽn miệng cười
“Anh yêu khõe không? Cảm ơn vì đã cho em một đêm vui sướng bên anh”
Ngọc Hùng cười hóm hỉnh vừa đọc tin. Thanh Phong ngạc nhiên hỏi
--bồ nhì nhắn hả?
--ừ, cậu bé Phi
--vẫn còn giữ liên lạc với cậu bé ấy à? Thanh Phong hỏi
--Chứ sao, tao đâu phải cảnh sát máu lạnh như mày
Thanh Phong ngán ngẫm khi nghĩ đến người đồng đội hào hoa thái hóa, nguyên nhân chính khiến anh không thể tóm được tên sát thủ Thành Lương . Đúng là cảnh sát mỗi người một vẻ, cậu bạn có thể tán tĩnh con trai mọi lúc mọi nơi, ngay cả khi đang thi hành nhiệm vụ. Đứng dậy vức cái ly nhựa vào sọt rác sau khi đã ăn xong số mì bên trong, Thanh Phong rời bàn trở về phòng. Ngọc Hùng cảm thấy chỉ có điễm này là cậu không được hòa đồng với người đồng đội, ngoài ra thì chuyện gì cũng có thể chia sẻ. nếu Thanh Phong cũng hào hứng như cậu khi bàn luận về con trai thì họ đã là một cặp chiến sĩ bầy chùng. Ngọc Hùng bỉm môi , lắc nhẹ cái đầu một cái rồi lầm bầm
--Lúc nào cũng thế
Tan sở
Thanh Phong cầm một quyển sổ màu đen trên tay đủng đỉnh bước ra cổng. Anh nghe tiếng bóp kèn “tin tin” hai cái từ phía sau thì vội ngoảnh đầu lại
--Bữa nay đi chơi với tôi được không đồng chí?
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian